Thời thơ ấu.
Khi 10-15 tuổi, mẹ bỏ công lai bạn đi sinh hoạt CLB, sinh nhật bạn bè...Bỏ lại mẹ 1 mình bạn đi thẳng không chào.Khi vừa tròn 1tuổi , mẹ tấp nập cho bạn ăn,tắm rửa. Đáp lại là những hôm trái gió trở trời bạn khóc thâu đêm.
Khi bạn 2 tuổi, mẹ dạy bạn những bước đi chập chững. Để đáp lại bạn chạy ngã đến sứt da chảy máu.
Khi bạn 3 tuổi, mẹ cho bạn ăn những món đầu tiên mà bạn thích.Để đáp lại bạn quẳng chiếc bát xuống sàn nhà.
Khi bạn 4 tuổi, mẹ mua cho bạn bao nhiêu bút màu để tô vẽ. Trả ơn mẹ, bạn bôi chúng lên tường của phòng khách.
khi bạn 5 tuổi, bạn không ngần ngại mặc 1 bộ đồ đẹp nhất mà mẹ thức đêm may để nhay xuống vũng bùn sau nhà.
Khi bạn 6 tuổi, được mẹ cho đi học bạn lắc đầu "ứ ừ con không đi học đâu".
Khi 7 tuổi,mẹ mua cho bạn trái banh. Đểcảm ơn bà bạn đã sút thủng cửa kính nhà hàng xóm khiến mẹ phải sang xin lỗi và làm cửa mới.
Khi 8 tuổi,mẹ dốc tiền tiết kiệm mua cho bạn 1 cây vĩ cầm. Đôi lại bạn để nó im lìm bám đầy bụi trong phòng.
Thời niên thiếu:Khi bạn 2 tuổi, mẹ dạy bạn những bước đi chập chững. Để đáp lại bạn chạy ngã đến sứt da chảy máu.
Khi bạn 3 tuổi, mẹ cho bạn ăn những món đầu tiên mà bạn thích.Để đáp lại bạn quẳng chiếc bát xuống sàn nhà.
Khi bạn 4 tuổi, mẹ mua cho bạn bao nhiêu bút màu để tô vẽ. Trả ơn mẹ, bạn bôi chúng lên tường của phòng khách.
khi bạn 5 tuổi, bạn không ngần ngại mặc 1 bộ đồ đẹp nhất mà mẹ thức đêm may để nhay xuống vũng bùn sau nhà.
Khi bạn 6 tuổi, được mẹ cho đi học bạn lắc đầu "ứ ừ con không đi học đâu".
Khi 7 tuổi,mẹ mua cho bạn trái banh. Đểcảm ơn bà bạn đã sút thủng cửa kính nhà hàng xóm khiến mẹ phải sang xin lỗi và làm cửa mới.
Khi 8 tuổi,mẹ dốc tiền tiết kiệm mua cho bạn 1 cây vĩ cầm. Đôi lại bạn để nó im lìm bám đầy bụi trong phòng.
khi trưởng thành.
[left]Năm 18-20 tuổi, mẹ tiễn bạn ôm hôn trước khi lên ga tàu đến thành phố học, bạn đẩy mẹ ra vì sợ quê trước chúng bạn.
Năm 21-25 tuổi,mẹ hỏi chuyện tình cảm của bạn.Đáp lại bạn nói đó không phải chuyện của bà.
Khi đã ngoài 30 tuổi, mẹ hỏi bạn sao vẫn chưa sinh con. Bạn trả lời gọn lỏn: thời buôi này đâu giống như ngày xưa.
Ở trung niên[left]Năm 18-20 tuổi, mẹ tiễn bạn ôm hôn trước khi lên ga tàu đến thành phố học, bạn đẩy mẹ ra vì sợ quê trước chúng bạn.
Năm 21-25 tuổi,mẹ hỏi chuyện tình cảm của bạn.Đáp lại bạn nói đó không phải chuyện của bà.
Khi đã ngoài 30 tuổi, mẹ hỏi bạn sao vẫn chưa sinh con. Bạn trả lời gọn lỏn: thời buôi này đâu giống như ngày xưa.
[left]40 tuổi, mẹ kêu bạn về dự đám tang bà dì, bạn kêu con bận lắm không về được.
50 tuổi, mẹ bị bệnh nặng nằm liệt giường. Lúc này bạn đi than thở với hàng xóm, bạn bè vì những gánh nặng con cái phải chịu khi cha mẹ về già.
Và r[ì 1 ngày kia, mẹ bạn lặng lẽ ra đi. Bạn ở lại với khoảng trống trong tâm hồn và day dứt với những hành động đã làm cho mẹ.
Tự bút: Vì thế,ai có mẹ xin đừng làm mẹ khóc, đừng làm buồn lên mắt mẹ nghe không.( đọc được ở kinh phật dạy treo ở nhà Chi già).